下一个

Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 23 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng

2 意见· 05/07/25
duongvu88
duongvu88
3 订户
3

⁣⁣"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:

Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8

Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15

Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22

Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28

显示更多

[00:00:16] Kính Thần Tài, mời Thần Tài

[00:00:20] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài

[00:00:24] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:29] Tài nguyên cuồn cuộn tới.

[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:33] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng

[00:00:36] Thần Tài cũng là người

[00:00:40] Cũng có lòng nhân ái

[00:00:43] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài

[00:00:46] Không giúp người nghèo, giúp người giàu

[00:00:50] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:51] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới

[00:00:58] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng

[00:01:02] Thần Tài không phải người

[00:01:06] Ta là thần

[00:01:08] Tài nguyên cuồn cuộn tới...

[00:01:20] Người người đều mơ phát tài

[00:01:23] Kiếm tiền không thể mất lương tâm

[00:01:28] Tiền bạc không phân thiện ác

[00:01:32] Thần tiên biết thương người tốt

[00:01:38] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu

[00:01:42] Không tiền, xấu biến thành tốt

[00:01:46] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở

[00:01:50] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài

[00:01:54] Phát tài, đúng lúc!

[00:01:57] Kiếm tiền phải có đạo lý!

[00:02:12] «Thần Tài Đến» Hổ không ăn thịt người

[00:02:16] Tập 1

[00:02:59] Đừng ngủ nữa, đừng ngủ nữa

[00:03:01] Có người đến rồi, có người đến rồi

[00:03:13] Cô ta không giống người đến bái thần.

[00:03:14] Sao vậy?

[00:03:17] Trông có vẻ rất đau lòng.

[00:03:19] Nói nhảm, ai cũng sống như thần tiên

[00:03:22] thì ai còn đến bái chúng ta nữa, phải không?

[00:03:31] Lão gia, cô ấy khóc thật sự rất đau lòng.

[00:03:35] Ngài xem kìa.

[00:03:36] Bái Thần Tài mà khóc như vậy sao?

[00:03:37] Đúng vậy.

[00:04:05] Cô ấy không giống đến thắp hương.

[00:04:07] Đúng, cô ấy đang tìm gì vậy?

[00:04:11] Đây là nơi nào?

[00:04:14] Ngay cả một sợi dây cũng không tìm thấy.

[00:04:18] Ngươi tìm dây cho cô ấy?

[00:04:21] Tìm dây?

[00:04:23] Đưa dây cho cô ấy làm gì?

[00:04:25] Ngươi hỏi nhiều vậy làm gì?

[00:04:53] Đây chính là số mệnh của con gái rồi.

[00:05:00] Lão gia, ngài xem cô ấy kìa.

[00:05:02] Cô nương, cô tỉnh lại đi.

[00:05:04] Giống như đang liều mạng với ai vậy chứ.

[00:05:07] Đồ khốn nạn!

[00:05:11] Sao vậy lão gia?

[00:05:12] Mày kéo lão gia đi vòng vòng mãi không xong à?

[00:05:14] Ta đang ở đâu đây?

[00:05:16] Ngài không phải nói

[00:05:18] đi loanh quanh trong thành mấy vòng sao?

[00:05:21] Để mọi người đều thấy chứ ạ.

[00:05:23] Thì ta cũng đâu bảo ngươi cứ đi mãi không ngừng.

[00:05:26] Được rồi, đừng nói nhảm nữa, đi ăn cơm.

[00:05:55] Đang yên đang lành cô la hét cái gì?

[00:05:58] Cho dù chưa từng gặp thần tiên,

[00:06:00] cũng không đến nỗi khoa trương như vậy chứ?

[00:06:02] Thật chịu không nổi.

[00:06:05] Ta đã nói với ngài đừng có ôm, đừng có ôm.

[00:06:08] Ngài cứ nhất định phải ôm.

[00:06:09] Nữ tử nhân gian như họ rất bảo thủ.

[00:06:12] Ngài biết không?

[00:06:13] Ngài cứ luôn sờ sờ mó mó như vậy,

[00:06:17] họ sẽ rất khó chịu.

[00:06:19] Ngài biết không?

[00:06:22] Vậy ta nên làm gì đây?

[00:06:24] Muốn cứu cô ấy.

[00:06:27] Ngài rõ ràng là không kiềm chế được bản thân.

[00:06:29] Chiêu ca!

[00:06:31] Ngươi đừng tưởng mình là họ hàng của Vương Mẫu Nương Nương

[00:06:33] là có thể tùy tiện nói xấu người khác.

[00:06:35] Đúng.

[00:06:36] Ngươi đừng tưởng lão gia chúng ta sợ người khác nói xấu.

[00:06:39] Ngươi đừng tưởng ta sợ...

[00:06:44] Ngươi có ý gì?

[00:06:47] Vậy ta nên...

[00:06:49] Ta nên làm gì đây chứ? Bỏ...

[00:06:54] Bỏ xuống, bỏ xuống.

[00:06:57] Bỏ xuống thì bỏ xuống.

[00:06:58] Ca ca, ca ca!

[00:06:59] Sao thế này?

[00:07:13] Đừng ngất nữa, đừng ngất nữa.

[00:07:22] Các người...

[00:07:23] Các người là ai?

[00:07:25] Chúng tôi còn muốn hỏi cô đây, cô là ai?

[00:07:28] Sao lại chạy vào miếu Thần Tài tìm cái chết?

[00:07:33] Tại sao các người không để tôi chết?

[00:07:34] Cô này sao lại nói chuyện như vậy?

[00:07:36] Đúng đó.

[00:07:37] Chúng tôi là tốt bụng cứu cô mà.

[00:07:39] Đúng vậy.

[00:07:40] Tôi không cần các người cứu tôi.

[00:07:42] Cô này thật không biết điều.

[00:07:44] Không biết điều! Thôi đừng cãi nữa, đừng cãi nữa.

[00:07:47] Mọi người đừng cãi nhau nữa.

[00:07:48] Cùng là người lưu lạc chân trời, gặp nhau hà tất phải quen biết chứ?

[00:07:51] Phải không, vị cô nương này?

[00:07:53] Có chuyện gì mà khiến cô phải tìm cái chết như vậy?

[00:07:56] Đúng, cô nói ra đi.

[00:07:57] Biết đâu có khó khăn gì mọi người có thể giúp cô.

[00:07:58] Đúng, nói đi.

[00:08:00] Nói ra đi, nói đi.

[00:08:02] Nói ra thì có ích gì?

[00:08:04] Chẳng ai giúp được tôi cả.

[00:08:09] Lão Hổ đó...

[00:08:11] biết cướp ai không?

[00:08:12] Hắn cướp cô nương nhà họ Quan đó...

[00:08:15] còn có Trịnh Tú Tài, tôi đều nhìn họ lớn lên cả.

[00:08:18] Lôi Lão Hổ đó cũng thật là...

[00:08:20] Chia rẽ một đôi tốt đẹp như vậy.

[00:08:23] Chẳng phải chỉ là nợ ông ta mấy đồng tiền sao?

[00:08:26] Ông để người ta từ từ trả không phải là được rồi sao?

[00:08:29]

[00:08:32] Lần này náo nhiệt rồi đây.

[00:08:38] Thì ra là vì chuyện này mà muốn chết.

[00:08:41] Đương nhiên rồi.

[00:08:42] Tục ngữ nói, một đồng tiền làm khó anh hùng.

[00:08:45] Huống hồ người ta là một cô gái.

[00:08:48] Đúng đúng đúng.

[00:08:48] Nếu cô cần tiền thì chúng tôi có thể giúp cô.

[00:08:53] Đúng đúng, nói đi.

[00:08:55] Nếu là vì tiền thì chúng tôi có thể giúp cô.

[00:08:57] Các người có thể giúp tôi?

[00:08:58] Đúng.

[00:09:01] Vậy các người là...

[00:09:02] Chúng tôi là...

[00:09:09] Chúng tôi là... nói ra sợ cô sợ hãi.

[00:09:13] Chúng tôi...

[00:09:19] Chúng tôi là...

[00:09:44] Ngài là...

[00:09:46] Đoán ra rồi thì nói ra đi.

[00:09:50] Ngài là...

[00:09:52] Đúng đúng đúng, là ta, là ta, chính là ta.

[00:09:55] Cô xem, cô xem.

[00:10:01] Vậy họ là... họ...

[00:10:02] Chính là, chính là...

[00:10:04] Cô xem, cô ấy tin rồi, cô ấy tin rồi.

[00:10:05] Cô ấy cũng đoán ra... đoán ra các ngươi là... cô xem.

[00:10:10] Cô gái thông minh như vậy sao có thể để cô ấy chết chứ?

[00:10:15] Đây, ngươi xem.

[00:10:20] Vậy... vậy các người ở đây làm gì?

[00:10:22] Chúng tôi ở đây làm gì à?

[00:10:24] Cô nói xem chúng tôi ở đây làm gì?

[00:10:27] Các người...

[00:10:28] Các người không phải gánh hát từ tỉnh lẻ đến sao?

[00:10:30]

[00:10:33] Tôi còn từng xem tuồng của ngài nữa đấy.

[00:10:37] Bị xem thành con hát rồi.

[00:10:39] Không phải sao?

[00:10:40] Phải... phải...

[00:10:48] Con hát?

[00:10:49] Đúng.

[00:10:55] Cô xem, cô xem.

[00:10:57] Sao cô ấy lại... sao cô ấy lại khóc nữa rồi?

[00:11:16] Phong lưu phóng khoáng.

[00:11:35] Đừng khóc nữa.

[00:11:36] Cô có thể không khóc được không?

[00:11:38] Nhưng... nhưng tôi thật sự không ngờ...

[00:11:41] Bây giờ sao đâu đâu cũng là người thế này?

[00:11:44] Tôi muốn tìm một nơi yên tĩnh để treo cổ cũng không tìm được.

[00:11:47] Cô... cô này sao lại nói chuyện như vậy?

[00:11:51] Bảo muội

[00:11:54] Quan cô nương, Quan cô nương.

[00:11:56] Cô đừng để bụng.

[00:11:57] Cô không chết được đâu.

[00:12:00] Tôi biết gặp phải các người,

[00:12:03] hôm nay tôi không chết được rồi.

[00:12:04] Vậy ngày mai tôi nghĩ cách khác vậy.

[00:12:09] Cô còn muốn chết nữa?

[00:12:11] Vậy còn cách nào nữa chứ?

[00:12:12] Tôi nợ Lôi Lão Hổ nhiều tiền như vậy,

[00:12:14] cả đời tôi cũng không trả hết được.

[00:12:20] Sao lại không có cách chứ?

[00:12:21] Quan cô nương, cô chờ tôi, chờ tôi.

[00:12:27] Huynh trông cô ấy. Lão gia

[00:12:49] Bảo Muội, ngươi muốn làm gì?

[00:12:50] Lão gia, ngài đang làm gì vậy?

[00:12:52] Ta ghét nhất người khác chọc vào eo ta như vậy.

[00:12:53] Ngươi có biết không?

[00:12:55] Đừng đánh trống lảng.

[00:12:56] Ta hỏi ngài, rốt cuộc ngài muốn làm gì?

[00:13:00] Ta muốn giúp cô ấy.

[00:13:03] Ngài có hiểu rõ không?

[00:13:05] Vừa nãy chính cô ấy nói,

[00:13:07] nhà họ nợ tiền người ta.

[00:13:08] Nợ tiền trả tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

[00:13:11] Chuyện này nhiều lắm.

[00:13:13] Ngài thấy một người quản một người, còn có xong không?

[00:13:17] Nhưng chuyện này ta không thể không quản.

[00:13:19] Hơn nữa,

[00:13:21] cứu gấp không cứu nghèo.

[00:13:23] Quan cô nương này nếu gả cho tên

[00:13:24] tú tài nghèo đó mới là số khổ cả đời.

[00:13:27] Ngài tiếc cho cô ấy à?

[00:13:29] Lôi Lão Hổ đó cũng không có gì không tốt.

[00:13:32] Lôi Lão Hổ! Lôi Lão Hổ! Hắn ta... hắn ta cậy thế hiếp người!

[00:13:35] Hắn không phải là có tiền sao?

[00:13:36] Có tiền là sai sao?

[00:13:37] Người giàu không thể có tình yêu à?

[00:13:39] Sao ngươi cái gì cũng không hiểu vậy?

[00:13:40] Ta nói cho ngươi biết,

[00:13:41] tình yêu và tiền bạc là hai chuyện khác nhau!

[00:13:45] Lão gia của tôi ơi,

[00:13:47] ngài lại có quan niệm thế tục như vậy!

[00:13:50] Tình yêu không những liên quan đến tiền bạc,

[00:13:51] tình yêu còn liên quan đến mọi thứ!

[00:13:54] Được!

[00:13:54] Được, được, ta mặc kệ ngươi nói thế nào,

[00:13:56] nhưng chuyện này ta không thể không quản.

[00:14:01] Vốn dĩ mà, lão gia, chuyện này không thuộc phạm vi quản lý của chúng ta.

[00:14:05] Bảo Muội, Bảo Muội!

[00:14:06] Ngươi còn có chút lòng trắc ẩn nào không?

[00:14:10] Lão gia, lão gia, ngài còn có chút lòng tự trọng nào không?

[00:14:13] Chỉ cần có cô gái nào ở đây,

[00:14:15] xương cốt của ngài liền nhẹ bẫng đi!

[00:14:17] Bảo Muội!

[00:14:20] Ngươi có phải là con gái không?

[00:14:22] Lão gia,

[00:14:22] ta vừa thấy ngươi có phải xương cốt nhẹ bẫng đi không?

[00:14:30] Đồ không có trí nhớ!

[00:14:37]

[00:14:43] cái đêm Trung Thu năm ngoái, sau khi ngài uống say,

[00:14:47] ở trước cửa nhà dì Lưu,

[00:14:49] nói với em câu đó.

[00:14:51] Ta nói gì?

[00:14:53] Ngài nói ngài vẫn yêu em.

[00:14:56] Ngài đó, lúc đó nôn đầy đất,

[00:14:58] còn nôn cả lên váy của em nữa.

[00:15:00] Cái váy đó bây giờ em vẫn còn giữ đấy.

[00:15:09] Bảo Muội!

[00:15:11] Ngươi biết ta ghét nhất cái gì không?

[00:15:14] Ta ghét nhất chính là người khác cứ nắm lấy điểm yếu của ta không buông!

[00:15:27] Sao thế này? Sao thế này hả?

[00:15:33] Là anh à? Chào anh, chào anh.

[00:15:37] Có việc gì?

[00:15:42] Có lời muốn nói với tôi?

[00:15:43] Có lời muốn nói với tôi?

[00:15:46] Tiểu Lý Tử!

[00:15:51] Người này là ai?

[00:15:53] Anh ta là Trịnh Tú Tài.

[00:15:59] Anh ta sao cứ nhìn chằm chằm tôi vậy?

[00:16:01] Anh ta không muốn sống nữa à?

[00:16:04] Đừng nhìn nữa, đừng nhìn nữa, đừng nhìn nữa.

[00:16:13] Nhìn kìa, Tiểu Lý Tử.

[00:16:18] Sao còn dám nhìn chằm chằm tôi?

[00:16:21] Anh ta thật sự không muốn sống nữa rồi.

[00:16:25] Được rồi, nhìn một cái là được rồi.

[00:16:27] Tiểu đệ bội phục.

[00:16:34] Tiểu Lý Tử!

[00:16:43] Rốt cuộc là sao thế này?

[00:16:44] Một hai câu nói không rõ được.

[00:16:47] Đồ khốn, mau nói!

[00:16:49] Anh ta là ai?

[00:16:51] Anh ta... anh ta là người mà Quan cô nương vốn định gả cho.

[00:16:55] Quan cô nương là vợ chưa cưới của anh ta.

[00:16:59] Vậy anh ta ở đây làm gì?

[00:17:03] Nói chuyện thôi!

[00:17:06] Không... không có gì mà? Đương nhiên rồi.

[00:17:11] Vậy phải làm sao?

[00:17:13] Tôi đi nói chuyện với anh ta.

[00:17:15] Được, được, được. Nói chuyện cho tốt, không tốt là ta đánh người đấy.

[00:17:19] Biết rồi ạ.

[00:17:21] Tiểu Lý Tử!

[00:17:24] Lại sao nữa?

[00:17:25] Nếu anh ta không tốt, tôi không chỉ đánh anh ta,

[00:17:27] tôi còn phải đánh cả cậu nữa. Biết rồi.

[00:17:31] Nể mặt chút đi huynh đệ.

[00:17:34] Anh cũng nghe thấy cả rồi đó.

[00:17:35] Bọn đàn em chó săn như chúng tôi

[00:17:38] cũng rất khó xử.

[00:17:41] Mọi người đều là dân lăn lộn giang hồ,

[00:17:43] ngẩng đầu không thấy, cúi đầu gặp.

[00:17:46] Anh nể mặt, tôi ghi ơn, được không?

[00:17:49] Thế nào, anh hùng, giúp tiểu đệ một tay đi.

[00:17:59] Đồ khốn!

[00:18:02] Hạ kiệu!

[00:18:35] Triệu đại ca,

[00:18:36] tôi nhất định sẽ trả tiền lại cho anh sớm hơn.

[00:18:39] Cảm ơn.

[00:18:41] Không cần, không cần gấp.

[00:18:42] Chuyện này cô không cần để trong lòng.

[00:18:44] Sao có thể không để trong lòng được chứ?

[00:18:47] Đây đều là tiền anh chạy bến tàu,

[00:18:49] bôn tẩu giang hồ kiếm được bằng mồ hôi nước mắt mà.

[00:18:53] Đúng, đúng, đúng.

[00:18:55] Cô cứ về trả nợ trước đi.

[00:18:57] Trả nợ là quan trọng.

[00:18:59] Cảm ơn anh.

[00:19:00] Về đi, về đi.

[00:19:02] Tạm biệt.

[00:19:11] Lão gia.

[00:19:12] Sao chứ, Bảo Muội còn ở bên ngoài.

[00:19:14] Mặc kệ cô ta, để cô ta đợi một lát.

[00:19:16] Lão gia, đi với tôi.

[00:19:18] Đi đâu? Lão gia.

[00:19:19] Đến nhà Quan cô nương.

[00:19:20] Làm việc tốt thì làm cho trót chứ.

[00:19:21] Đi thôi. Không được.

[00:19:23] Nhiều chuyện không phải chúng ta nên quản. Chiêu ca!

[00:19:28] Câu châm ngôn của Ngọc Hoàng Đại Đế lão nhân gia,

[00:19:30] lẽ nào ngươi chưa nghe qua?

[00:19:32] "Phải quản hết những chuyện có thể quản."

[00:19:36] Chưa nghe qua.

[00:19:38] Chưa?

[00:19:39] Câu này nổi tiếng như vậy mà ngươi chưa nghe qua?

[00:19:44] Được rồi, dù sao bây giờ ngươi cũng biết rồi, đi thôi.

[00:19:47] Ngọc Hoàng Đại Đế từng nói câu này sao?

[00:19:59] Chúng ta phải đi nhanh lên.

[00:20:00] Nếu không Lôi Lão Hổ không biết sẽ làm gì nữa.

[00:20:02] Được, được.

[00:20:04] Đi thôi, lão gia.

[00:20:17] Lão gia,

[00:20:18] thời gian không ngắn,

[00:20:19] sao ngài... sao ngài cứ nuốt không trôi cục tức

[00:20:21] này vậy?

[00:20:23] Sao hai người cứ không bình tĩnh được vậy?

[00:20:26] Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, bộ dạng này có đẹp không?

[00:20:30] Mọi người xem kìa, các người đã nhìn nhau một canh giờ rồi.

[00:20:35] Cứ nhìn nhau như vậy nữa, mọi người đều sẽ phát chán đấy.

[00:20:39] Anh nói xem?

[00:20:43] Đừng nhìn nữa.

[00:20:46] Anh nói xem?

[00:20:49] Tôi mặc kệ!

[00:20:51] Tôi cứ phải nhìn tiếp.

[00:20:52] Tôi... tôi muốn nhìn thắng anh ta.

[00:20:55] Nhìn chằm chằm anh ta, Nhìn chết anh ta

[00:20:59] Vậy nghỉ một lát rồi nhìn tiếp được không?

[00:21:03] Tôi không mệt. Nhưng tôi mệt rồi!

[00:21:08] Sao thế? Sao thế?

[00:21:18] Họ đang làm gì vậy?

[00:21:21] Hai người họ đã nhìn nhau một canh giờ rồi.

[00:21:24] Một canh giờ?

[00:21:27] Hơn nửa ngày rồi.

[00:21:29] Vậy tại sao họ...

[00:21:30] Thế mà còn không nhìn ra à? Hai tình địch.

[00:21:34] Đại Thanh! Ngươi!

[00:21:36] Hàn ca!

[00:21:37] Đừng như vậy, Hàn ca!

[00:21:40] Hàn ca!

[00:21:41] Lão gia, lão gia, Quan cô nương đến rồi!

[00:21:44] Trả tiền cho ông đây!

[00:21:45] Sao lại nhiều tiền vậy? Lấy đâu ra nhiều tiền thế?

[00:21:52] Cho ông!

[00:22:01] Tôi thắng rồi!

[00:22:03] Anh nói gì?

[00:22:04] Tôi thắng rồi!

[00:22:05] Anh quay mặt đi nhìn cô ấy trước.

[00:22:09] Tôi thắng rồi!

[00:22:12] Tôi thắng!

[00:22:15] Lợi hại, lợi hại.

[00:22:17] Lão gia, ngài đi đâu vậy?

[00:22:19] Về nhà. Tại sao? Tôi mệt rồi.

[00:22:22] Còn tại sao nữa?

[00:22:24] Vậy hôm nay ngài đến làm gì?

[00:22:26] Làm gì à?

[00:22:30] Đi thôi, đi thôi. Về... về thôi.

[00:22:32] Đi, về thôi.

[00:22:42] Cô chính là Quan cô nương?

[00:22:45] Biết tôi đến làm gì không?

[00:22:48] Biết, nhưng không làm được.

[00:22:51] Đây là tiền nhà chúng tôi nợ ông, trả lại cho ông.

[00:22:58] Đi!

[00:22:59] Tránh ra!

[00:23:04] Quách!

[00:23:09] Lũ khốn này!

[00:23:10] Thấy tiền sáng mắt!

[00:23:12] Ái chà!

[00:23:13] Đừng đánh nữa!

[00:23:14] Đừng đánh, đừng đánh!

[00:23:19] Người thấy tiền sáng mắt không phải tôi, là ngài đó ạ.

[00:23:22] Là ngài nhìn chằm chằm thỏi vàng,

[00:23:23] quay mặt đi. Nói đúng ra thì ngài cũng thua rồi.

[00:23:27] Nhưng tôi vẫn chưa dám nhắc đến,

[00:23:29] giữ thể diện cho ngài đó ạ.

[00:23:32] Mẹ kiếp, mày còn nói thế, tao càng đánh mày!

[00:23:34] Mẹ kiếp, tao đánh mày!

[00:23:36] Đừng chỉ lo tức giận, lão gia.

[00:23:39] Hôm nay đám cưới này,

[00:23:40] ngài cướp hay không cướp?

[00:23:43] Cướp!

[00:23:44] Hôm nay đám cưới này ta cướp chắc rồi! Đến đi! Đến!

[00:23:47] Phá cửa cho ta!

[00:23:48] Người đâu! Phá! Phá!

[00:24:01] Người đâu! Qua đây!

[00:24:03] Sao thế này? Cửa chưa phá đã mở.

[00:24:06] Tình hình thay đổi, tôi đi tổ chức lại.

[00:24:09] Tổ chức lại cái gì? Tôi...

[00:24:11] Lôi Lão Hổ!

[00:24:14] Ngươi ức hiếp nam nữ trong làng bao nhiêu năm rồi,

[00:24:16] chưa từng có ai dám cản.

[00:24:18] Hôm nay ta dù liều cái mạng này,

[00:24:20] cũng phải cho ngươi biết,

[00:24:22] cái gì gọi là làm nhiều việc bất nghĩa ắt tự diệt vong!

[00:24:25] Bệnh gì mà bệnh? Bệnh!

[00:24:27] Ta không hiểu.

[00:24:28] Đúng!

[00:24:28] Ta nói cho ngươi biết, hôm nay đám cưới này ta vẫn cướp chắc!

[00:24:32] Ta cho...

[00:24:33] Ái chà!

[00:24:38] Tuyệt vời, tuyệt vời!

[00:24:39] Xem ngươi còn nhìn!

[00:24:40] Xem ngươi còn cướp!

[00:24:43] Anh ta...

[00:24:44] Anh ta chính là người đưa vàng cho chúng ta!

[00:24:45] Tiểu Lý Tử!

[00:24:48] Anh ta lại là ai?

[00:24:51] Tôi không biết, tôi...

[00:24:53] Tại hạ họ Triệu, tự Công Minh.

[00:24:57] Vừa nãy muốn qua can ngăn, không ngờ lại va chạm với các hạ.

[00:25:00] Mong hãy lượng thứ nhiều hơn.

[00:25:03] Lịch sự như vậy, là người đọc sách à?

[00:25:06] Đúng, có đọc sách vài ngày.

[00:25:08] Không phải đến vi hành đó chứ?

[00:25:11] Á!

[00:25:13] Không, không, tại hạ chỉ là một dân thường áo vải.

[00:25:17] Haizz!

[00:25:18] Anh không phải đến vi hành,

[00:25:20] vậy anh quản nhiều chuyện bao đồng làm gì?

[00:25:21] Đúng vậy! Theo ý tôi thấy,

[00:25:23] hai bên các người đều có lý lẽ riêng,

[00:25:25] không cần phải đấu đá đến chết sao?

[00:25:28] Vậy theo ý anh nên thế nào?

[00:25:29] Chẳng phải chỉ là muốn phân cao thấp sao?

[00:25:31] Vậy thì đấu võ không bằng đấu văn.

[00:25:34] Các người có thể cá cược phân thắng thua.

[00:25:36] Cũng có thể phân cao thấp mà?

[00:25:38] Hơn nữa lại an toàn.

[00:25:40] Ai thắng thì

[00:25:41] Quan cô nương theo người đó. Thế nào?

[00:25:43] Được! Nhưng cược cái gì phải do ta quyết định! Tùy ngài.

[00:25:49] Ta cược...

[00:25:51] Quan cô nương sẽ khóc!

[00:25:55] Vị cô nương này,

[00:25:57] nhân sinh tự cổ thùy vô tử,

[00:26:00] tự cổ hồng nhan đa bạc mệnh.

[00:26:03] Có câu nói, Tôn Ngộ Không nhảy không thoát khỏi lòng bàn tay Phật Tổ Như Lai.

[00:26:08] Quan cô nương nhà ngươi cũng khó tránh khỏi số mệnh bi thảm.

[00:26:13] Hắn ta,

[00:26:14] Lôi Lão Hổ,

[00:26:16] mặc dù mặt mũi hung ác, bộ dạng xấu xí, vô cùng khó coi,

[00:26:19] Ha ha ha!

[00:26:21] nhưng khi hắn ta và vợ lớn, vợ bé,

[00:26:24] các bà vợ lớn nhỏ chung sống,

[00:26:26] ngoại trừ 3 ngày một trận roi,

[00:26:27] 5 ngày một trận đòn lớn ra,

[00:26:28] cộng thêm vô số những cú đá đạp mỗi ngày ra,

[00:26:31] thì cũng chưa có gì khiến người ta không chấp nhận được.

[00:26:40] Cô biết không?

[00:26:41] Trong vài ngày nữa,

[00:26:42] lão gia chúng tôi sẽ giết tú tài rồi cướp cô đi.

[00:26:46] Tú tài chết rồi, cô...

[00:26:48] sống còn có ý nghĩa gì nữa?

[00:26:55] Cô nghĩ xem.

[00:26:56] Vậy còn khó chịu hơn cả chết.

[00:27:00] Tội nghiệp làm sao!

[00:27:12] Một - không.

[00:27:15] Chơi đẹp lắm!

[00:27:16] Vậy các người có thể chọc cô ấy cười không?

[00:27:18] Phải.

[00:27:24] Nghe lời Tiểu Lý Tử nói,

[00:27:26] thật là khẩu tài tốt, khẩu tài tốt.

[00:27:30] Xem Tiểu Lý Tử người ta lăn lộn thế nào kìa?

[00:27:34] Người ta chuyên trà trộn với đám vợ của Lôi Lão Hổ mà?

[00:27:37] Vậy tại sao Lôi Lão Hổ lại đánh vợ mình chứ?

[00:27:40] Bởi vì đám vợ của ông ta

[00:27:41] luôn trà trộn với Tiểu Lý Tử mà?

[00:27:44] Vậy Lôi Lão Hổ có thể làm gì Tiểu Lý Tử chứ?

[00:27:46] Chẳng làm gì cả.

[00:27:47] Tiểu Lý Tử là bạn của ông ta.

[00:27:49] Ông ta sẽ không đánh bạn của mình đâu.

[00:27:51] Đúng! Không đánh tôi thì sao?

[00:27:54] Đủ phong độ, đủ phong độ.

[00:27:55] Đúng, cho dù bản thân đội nón xanh,

[00:27:57] cũng để bạn bè mình sống thoải mái.

[00:27:59] Ha ha ha!

[00:28:02] Thế nào?

[00:28:02] Thoải mái! Thoải mái! Thoải mái! Thoải mái!

[00:28:06] Tôi oan quá, oan quá!

[00:28:07] Nói nhảm!

[00:28:08] Mẹ kiếp, người ta đều mắng ta là đồ con rùa đồ ba trợn rồi!

[00:28:10] Ngươi còn nói thoải mái?

[00:28:11] Mẹ kiếp, ta... ta... ta... mẹ kiếp...

[00:28:13] Tôi oan quá! Oan quá!

[00:28:17] Oan quá!

[00:28:20] Oan quá!

[00:28:23] Cười rồi! Cười rồi! Cười rồi! Cười rồi! Cười rồi!

[00:28:31] Có muốn đấu một trận không?

[00:28:33] Đấu thì đấu! Đấu cái gì?

[00:28:34] Đấu đạo lý!

[00:28:36] Đấu đạo lý!

[00:28:38] Lão gia tôi đây có đầy đạo lý!

[00:28:40] Đấu thì đấu! Tính thắng thua thế nào?

[00:28:42] Phải trái công đạo tự tại lòng người.

[00:28:45] Ai thắng ai thua,

[00:28:47] sẽ do bà con làng xóm ở đây quyết định.

[00:28:50] Bà con thấy ai nói có lý thì hô "tốt".

[00:28:53] Tiếng hô "tốt" của ai vang hơn,

[00:28:54] tiếng hô "tốt" của ai to hơn thì người đó thắng.

[00:28:57] Được không nào?

[00:29:01] Được, cứ vậy đi.

[00:29:04] Tiểu Lý Tử!

[00:29:09] Sao ạ?

[00:29:10] Lên cho ta! Tốt!

[00:29:13] Lão gia,

[00:29:14] hay là ngài lên đi ạ.

[00:29:17] Sao thế?

[00:29:18] Phá đám ta à?

[00:29:19] Không, không, không, không, không.

[00:29:21] Nói đạo lý với người ta thì cũng phải có chút tự tin chứ ạ.

[00:29:24] Ngài xem bộ dạng của tôi,

[00:29:25] cái này...

[00:29:27] không tự tin ạ.

[00:29:29] Bảo ta lên à?

[00:29:31] Tức là bảo ta đi giảng đạo lý?

[00:29:32] Ta được không?

[00:29:35] Sao ngài cũng không tự tin nữa rồi?

[00:29:38] Hai người họ không ai dám lên.

[00:29:40] Lên hay không lên?

[00:29:42] Việc này còn phải tốn công suy nghĩ à?

[00:29:45] Đợi một chút!

[00:29:51] Lôi công tử, tôi thay ngài.

[00:29:57] Lão gia, lão gia!

[00:29:58] Có cứu tinh rồi! Anh ta có thể là người đọc sách.

[00:30:03] Cô ta là nữ.

[00:30:04] Mắt ngài kiểu gì vậy?

[00:30:07] Đây rõ ràng là nam mà.

[00:30:10] Tôi chính là đối với chuyện này mắt rất tinh.

[00:30:13] Cô ta rõ ràng là nữ cải nam trang.

[00:30:15] Tôi nhìn ra rồi.

[00:30:22] Bảo Muội, ngươi muốn làm gì?

[00:30:24] Lẽ nào ngươi thật sự muốn giúp Lôi Lão Hổ,

[00:30:26] chống lại lão gia ta sao?

[00:30:28] Lão gia, Bảo Muội em làm vậy là vì ngài đó.

[00:30:32] Ngươi đừng tưởng lão gia ta là đứa trẻ ba tuổi.

[00:30:35] Đa tạ, đa tạ.

[00:30:38] Vị huynh đài này thật là hành hiệp trượng nghĩa, trượng nghĩa hành hiệp.

[00:30:42] Đúng.

[00:30:45] Vị huynh đài này mời trước.

[00:30:47] Thế này, để anh ta nói trước.

[00:30:48] Hay là huynh đài ngài mời trước.

[00:30:52] Vị huynh đài này, lúc này đang là giờ lành ngày tốt,

[00:30:56] có thể nói là hoa tốt trăng tròn,

[00:30:58] mà tại sao ngài lại hứng thú cản trở chuyện tốt của người khác,

[00:31:01] mà hoàn toàn không màng đến công lý thế gian,

[00:31:03] đạo nghĩa nhân gian?

[00:31:06] Xin hỏi, cái gì là công lý thế gian?

[00:31:08] Cái gì là đạo nghĩa nhân gian?

[00:31:10] Nam lớn lấy vợ, nữ lớn gả chồng,

[00:31:12] đó chính là công lý thế gian.

[00:31:14] Nợ tiền trả tiền, nợ nần đã trả,

[00:31:16] đó chính là đạo lý nhân gian.

[00:31:18] Làm cha mẹ,

[00:31:19] đương nhiên nên tìm cho con cái nơi về tốt đẹp.

[00:31:21] Làm con cái,

[00:31:22] lẽ nào không nên gánh vác chút trách nhiệm gia đình cho cha mẹ sao?

[00:31:26] Vị huynh đài này,

[00:31:27] những suy nghĩ của ngài lúc này,

[00:31:30] những việc làm,

[00:31:31] lời nói hành động,

[00:31:32] nhất cử nhất động đều tỏ ra không thức thời vụ,

[00:31:35] không gần nhân tình.

[00:31:36] Xin hỏi, ngài có tự nhận thấy không?

[00:31:40] Xin hỏi tiếp huynh đài,

[00:31:41] lúc này trong sâu thẳm nội tâm ngài liệu có

[00:31:44] phải có gì đó không

[00:31:44] yếu tố tâm lý không lành mạnh nào đang không ngừng tác quái chăng?

[00:31:48] Hay! Hay!

[00:31:54] Hay!

[00:31:57] Người có tình cuối cùng thành quyến thuộc,

[00:31:59] đó chính là công lý thế gian.

[00:32:01] Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, đó chính là đạo nghĩa nhân gian.

[00:32:04] Hãy cho tình yêu một cơ hội đi,

[00:32:06] đó chính là cho sinh mệnh một ý nghĩa mới.

[00:32:08] Hay!

[00:32:10] Hay! Hay!

[00:32:12] Lão gia nói hay!

[00:32:14] Đây là đạo lý mà ai cũng biết từ xưa đến nay.

[00:32:16] Lấy ngay chuyện trước mắt này mà nói,

[00:32:18] vị Trịnh Tú Tài và Quan cô nương này, họ là thanh mai trúc mã,

[00:32:22] hai người không có gì giấu giếm. Họ...

[00:32:24] Quen biết sớm thì nhất định có tình cảm sao?

[00:32:26] Rất nhiều người đều là có mới nới cũ.

[00:32:30] Nói hay! Nói hay!

[00:32:33] Lấy vị Lão Hổ đại ca này mà nói,

[00:32:35] diện mạo tài năng, vô cùng giàu có.

[00:32:37] Không chỉ có tiền mà còn có tình cảm,

[00:32:39] không chỉ có tình cảm mà còn rất có trách nhiệm.

[00:32:41] Một người đàn ông như vậy,

[00:32:43] không đáng để cô gái vì ông ta mà bỏ tối theo sáng sao?

[00:32:45] Hơn nữa, vị Trịnh Tú Tài và Quan cô nương này

[00:32:48] họ rất hiểu nhau.

[00:32:49] Họ.... Ngài biết không?

[00:32:50] Rất nhiều người đều vì hiểu rõ mà chia tay.

[00:32:54] Hay! Nói thật sâu sắc!

[00:32:56] Sâu sắc! Sâu sắc! Sâu sắc!

[00:32:59] Trên đường đời thường chia tay,

[00:33:00] Một lần chia ly, hai nỗi tình.

[00:33:02] Tự cổ nói: Đường dài biết sức ngựa, ngày dài biết lòng người.

[00:33:05] Thân tại Tào doanh tâm tại Hán.

[00:33:07] Chỉ cần hai lòng mãi quen biết,

[00:33:09] chân trời góc bể ắt có ngày gặp lại.

[00:33:12] Chỉ cần hai lòng mãi vương vấn,

[00:33:13] sẽ có ngày trùng phùng đó.

[00:33:15] Ngày đó còn phải đợi bao lâu nữa?

[00:33:18] Chuyện này...

[00:33:19] Không cần đợi nữa!

[00:33:21] Mời vị huynh đài này đến phủ một chuyến được không?

[00:33:24] Làm ơn cho tôi chút thời gian để tôi thắng anh ta được không?

[00:33:26] Không cần!

[00:33:26] Không... không cần nữa! Nhận thua rồi!

[00:33:30] Anh ta nhận thua rồi?

[00:33:31] Sao thế này?

[00:33:32] Vậy là xong rồi à?

[00:33:34] Về phủ, về phủ!

[00:33:36] Vậy...

[00:33:36] Lần này ngài không cướp nữa à?

[00:33:38] Không!

[00:33:38] Không cướp, không cướp nữa.

[00:33:40] Mời vị công tử này đến phủ một chuyến.

[00:33:43] Hừ!

[00:33:48] Vị công tử này, lão gia...

[00:33:50] Có cơ hội thì mời uống trà.

[00:33:52] Lão gia!

[00:33:53] Lão gia!

[00:34:01] Lão gia.

[00:34:03] Hôm nay chúng ta có nhận thua không?

[00:34:06] Nhận thua, nhận thua.

[00:34:08] Vậy...

[00:34:08] Vậy... sau này thì sao?

[00:34:10] Sau này về... về nhà.

[00:34:12] Về nhà rồi nói sau.

[00:34:13] Về...

[00:34:14] Lão gia!

[00:34:16] Sao ngài không nói vài câu?

[00:34:19] Hay là tôi thay ngài tổng kết nhé?

[00:34:24] Lão gia chúng tôi nói rồi,

[00:34:25] lão nhân gia ngài ấy sẽ còn quay lại.

[00:34:28] Chuyện này chưa xong đâu!

[00:34:29] Chuyện này chưa xong đâu!

[00:34:31] Mẹ!

[00:34:32] Nữ cải nam trang.

[00:34:33] Mẹ kiếp! Nữ cải nam trang!

[00:34:39] Lão gia không đúng... Không... đi đi đi đi! Lên kiệu, đi!

[00:34:43] Đi! Đi!

[00:34:45] Hoa tốt trăng tròn,

[00:34:47] bây giờ kết thúc.

[00:34:50] Lôi Lão Hổ đó nói rồi, chuyện này chưa xong đâu.

[00:34:52] Hắn ta còn phải quay lại.

[00:34:54] Anh phải nghĩ cách đi chứ.

[00:34:57] Hắn có ngàn kế hay,

[00:34:58] ta có phép tắc nhất định.

[00:35:00] Ta cứ đợi hắn là được.

[00:35:03] Dù sao,

[00:35:05] ta sẽ không để Tiểu San rơi vào miệng cọp đâu.

[00:35:08] Anh có thể đi liều mạng,

[00:35:11] nhưng Quan cô nương thì sao?

[00:35:12] Cùng anh đi liều mạng?

[00:35:13] Còn cha mẹ cô ấy thì sao?

[00:35:16] Người ta không giống anh, không vướng bận gì.

[00:35:26] Lão gia, lão gia.

[00:35:33] Tú tài,

[00:35:35] ta lại có một diệu kế.

[00:35:37] Không chỉ có thể cứu anh,

[00:35:39] có thể cứu Quan cô nương,

[00:35:40] tôi thấy còn có thể cứu nhiều, nhiều người hơn nữa. Đúng vậy.

[00:35:46] Ý của anh là...

[00:35:49] Ý của tôi là anh có

[00:35:52] nghĩ cách gì đó từ phía nha môn không?

[00:35:56] Tri huyện tiền nhiệm là một vị quan thanh liêm,

[00:35:59] nhưng đắc tội với tri phủ nên bị cách chức.

[00:36:02] Vị trí trong nha môn bây giờ đang trống.

[00:36:05] Nếu không Lôi Lão Hổ hắn cũng không ngang ngược như vậy.

[00:36:08] Đúng, nhưng tôi có nghe nói,

[00:36:11] Lôi Lão Hổ này

[00:36:12] và một ác bá khác trong huyện thành tên là Thẩm Lão Hổ, đúng không?

[00:36:14] Hai người họ đang chạy vạy khắp nơi,

[00:36:16] muốn mưu đoạt vị trí huyện lệnh này.

[00:36:19] Anh nghĩ xem,

[00:36:20] bất kể ai trong hai người họ lên làm huyện lệnh của thành này,

[00:36:22] đối với anh và dân chúng trong thành mà nói,

[00:36:25] e rằng đều không phải là chuyện tốt gì, đúng không?

[00:36:33] Theo tôi được biết,

[00:36:35] đến Bộ Lại ở kinh thành mua một vị trí tri huyện

[00:36:39] tốn 3 ngàn lượng.

[00:36:40] Ba ngàn lượng?

[00:36:41] Đúng, nếu anh chỉ định đến huyện nào,

[00:36:44] phải thêm một ngàn lượng nữa.

[00:36:45] Thêm một ngàn lượng nữa?

[00:36:48] Nếu anh muốn xếp hàng chen ngang,

[00:36:50] thì thêm năm trăm lượng nữa.

[00:36:51] Bốn ngàn năm trăm lượng bạc! Đắt như vậy!

[00:36:54] Cộng thêm lộ phí đi kinh thành của anh, năm ngàn lượng.

[00:37:00] Ta ở đây có năm ngàn lượng ngân phiếu.

[00:37:02] Tôi hy vọng anh đi nhanh về nhanh.

[00:37:05] Anh thấy được tôi không phải đang đùa với anh đâu.

[00:37:09] Có lẽ anh không phải đang đùa,

[00:37:12] nhưng tôi thật sự không thể đi.

[00:37:15] Trịnh tôi bình sinh ghét nhất chính là quan trường đen tối,

[00:37:18] sao tôi còn có thể nhảy vào đó chứ?

[00:37:20] Quan trên đời này chỉ có bấy nhiêu,

[00:37:24] anh không làm thì người khác làm.

[00:37:26] Tôi nói cho anh biết,

[00:37:27] người tốt không làm thì kẻ xấu sẽ làm đấy.

[00:37:30] Phải, nếu Lôi Lão Hổ làm tri huyện,

[00:37:33] thì anh và Quan cô nương càng không có đường sống.

[00:37:36] Đúng vậy.

[00:37:39] Nhưng tôi đã đọc thuộc sách thánh hiền,

[00:37:40] vậy thì anh nên học có sở dụng.

[00:37:43] Tôi luôn muốn vào kinh thi đỗ, bảng vàng đề tên,

[00:37:46] đường đường chính chính phục vụ triều đình.

[00:37:49] Tú tài, anh còn ảo tưởng gì nữa?

[00:37:51] Tôi thì nhìn thấu rồi.

[00:37:53] Đừng hy vọng nha môn ra người tốt,

[00:37:55] phải đưa người tốt vào nha môn!

[00:38:07] Xin nhận của chúng tôi một lạy.

[00:38:09] Đứng dậy, đứng dậy, đứng dậy.

[00:38:11] Quan cô nương, đứng dậy nói chuyện.

[00:38:14] Triệu đại ca,

[00:38:15] anh không chỉ chủ trì công đạo cho chúng tôi,

[00:38:18] còn tài trợ cho tôi đi mưu cầu tiền đồ.

[00:38:21] Anh thật sự là đại ân nhân của chúng tôi.

[00:38:23] Chúng tôi nhất định phải lạy.

[00:38:24] Không, không, không, không. Đều đứng dậy đi.

[00:38:26] Quan cô nương, đứng dậy đi, đứng dậy đi.

[00:38:37] Nếu hai bên tình ý bền lâu

[00:38:40] há phải sớm sớm chiều chiều bên nhau

[00:38:50] Đi thôi, lão gia, đi thôi.

[00:39:03] Không lòng dạ nào ngủ được.

[00:39:06] Gì ạ?

[00:39:09] Gì á? Ý lão gia ta là muốn ngủ thì cứ ngủ,

[00:39:12] lão gia ta không có ý định ngủ.

[00:39:20] Ta biết ngay ngươi ngủ được mà.

[00:39:23] Lão gia, ngài có ý gì?

[00:39:25] Ngài là bảo tôi ngủ hay không cho tôi ngủ?

[00:39:31] Thật là chết người.

[00:39:33] Bảo Muội đã đủ thần kinh rồi,

[00:39:34] bây giờ lão gia cũng thần kinh theo.

[00:39:37] Chiêu ca!

[00:39:39] Bảo Muội không có ở đây mà ngươi lại nói xấu người ta như vậy.

[00:39:43] Mặc dù Bảo Muội cũng có không ít khuyết điểm,

[00:39:45] nhưng thần đâu có ai hoàn hảo chứ.

[00:39:47] Phải không?

[00:39:49] Đương nhiên, Bảo Muội đến nông nỗi này hôm nay,

[00:39:52] cũng có trách nhiệm trực tiếp của ta.

[00:39:54] Cho nên đôi khi thật sự muốn tìm cô ấy về,

[00:39:58] nói chuyện tử tế với cô ấy.

[00:40:02] Bây giờ tìm cô ấy về?

[00:40:07] Cho nên có lúc thật sự muốn tìm cô ấy về,

[00:40:10] nói chuyện tử tế với cô ấy.

[00:40:13] Lão gia,

[00:40:15] ngài là nói bảo tôi bây giờ đi tìm cô ấy về?

[00:40:19] Ta cũng chỉ nói vậy thôi mà.

[00:40:22] Ý của ngài hình như không phải là...

[00:40:26] chỉ là thuận miệng nói vậy. Tôi thấy...

[00:40:28] tôi vẫn nên đi tìm cô ấy thôi.

[00:40:33] Chiêu ca, ngươi đi nhớ cẩn thận.

[00:40:37] Bây giờ bên ngoài đã tối rồi.

[00:40:41] Lão... lão gia,

[00:40:43] ý của ngài là bảo tôi bây giờ đi tìm cô ấy?

[00:40:45] Trời thật sự tối rồi.

[00:40:50] Gió mạnh biết cỏ cứng, ngày dài biết lòng người.

[00:40:54] Đến lúc này,

[00:40:56] tôi không vì ngài chia sẻ ưu phiền,

[00:40:57] thì còn ai có thể vì ngài chia sẻ ưu phiền chứ?

[00:40:58] Lão gia!

[00:41:01] Giấc ngủ này tôi không ngủ nữa, tôi đi tìm!

[00:41:29] Tiểu Lý Tử!

[00:41:31] Có câu nói này,

[00:41:33] nuôi quân ngàn ngày,

[00:41:35] dùng quân một giờ.

[00:41:37] Ta nói không sai chứ? Không sai ạ

[00:41:40] Lão gia có gì sai khiến ạ?

[00:41:45] Ngươi đoán xem, còn đoán không ra à?

[00:41:52] Chẳng lẽ...

[00:41:53] là thư sinh đó?

[00:41:57] Thư sinh xinh đẹp?

[00:41:58] Thư sinh xinh đẹp đó khiến ngài quyến luyến không quên?

[00:42:03] Vậy còn gì để nói nữa?

[00:42:04] Tiểu Lý Tử tôi dù lên núi đao xuống biển lửa,

[00:42:08] cũng phải tìm được "anh ta" về cho ngài!

[00:42:10] Tiểu Lý Tử! Hay!

[00:42:12] Ngươi không hổ là tâm phúc của ta.

[00:42:14] Thời khắc mấu chốt không mơ hồ.

[00:42:17] Binh quý thần tốc!

[00:42:18] Tôi phải lập tức lên đường.

[00:42:20] Lão gia, xin cáo từ ngài.

[00:42:51] Là ngài à?

[00:42:54] Vẫn chưa nghỉ ngơi à?

[00:42:56] Chưa, chưa.

[00:43:02] Uống rượu rồi à?

[00:43:05] Tự rót tự uống.

[00:43:06] Để ta rót cho.

[00:43:11] Nhưng rượu này uống nhiều thì không tốt đâu.

[00:43:16] Đúng, đúng, đúng. Rượu có thể loạn tính.

[00:43:18] Rượu có thể loạn tính.

[00:43:21] Cũng không thể không uống.

[00:43:23] Ít nhất thì,

[00:43:25] uống rượu có thể tăng can đảm.

[00:43:27] Ngài nói xem, Tiểu Lý Tử?

[00:43:29] Tăng can đảm?

[00:43:30] Tăng can đảm làm gì?

[00:43:32] Tăng can đảm làm gì?

[00:43:34] Ngươi không uống rượu tăng can đảm,

[00:43:38] ngươi dám đấu trí với ta sao?

[00:43:41] Đấu trí? Tôi là...

[00:43:43] Ngươi cái đồ gian xảo giả hoạt,

[00:43:45] hai mặt ba lòng, ăn cây táo rào cây sung, mặt người

[00:43:49] lòng thú!

[00:43:53] Nói cái gì mà binh quý thần tốc.

[00:43:55] Tốt! Hôm nay ta sẽ dạy ngươi cái gì gọi là

[00:43:58] binh quý thần tốc!

[00:44:03] Ngài tha cho tôi, tha cho tôi!

[00:44:05] Trò vặt này! Quy tắc cũ!

[00:44:23] Cút! Cút ra ngoài!

[00:44:24] Lão gia, ngài thật sự nhốt tôi ở ngoài sao! Lão gia!


 0 注释 sort   排序方式


下一个